Câu chuyện 1
Một hôm, người cha lỡ làm lạc mất chiếc đồng hồ đeo tay, ông bực bội lục lọi tìm kiếm khắp nơi, nhưng tìm cả buổi cũng không thấy. Đợi đến khi ông ra ngoài, đứa con lặng lẽ vào phòng, trong chốc lát đã tìm được.
Người cha hỏi: Sao mà con tìm ra được vậy?
Đứa con trả lời: Con chỉ ngồi im lặng, một lát sau có thể nghe được âm thanh tí tách nho nhỏ, thế là con tìm ra.
Cảm ngộ: Chúng ta càng nôn nóng tìm kiếm, càng tìm không ra thứ mình muốn tìm, chỉ có bình tĩnh lại, mới nghe được âm thanh trong đáy lòng.
Câu chuyện 2
Người nam: Ông chủ, tắm ở đây bao nhiêu tiền?
Chủ tiệm: Nhà tắm công cộng nam thì 10 đồng, nhà tắm công cộng cho nữ thì 100 đồng.
Người nam: Ông định cướp tiền thiên hạ chắc…
Chủ tiệm: Bây giờ anh muốn nhà tắm nam hay nữ đây?
Người nam… quả quyết đưa 100 đồng, rồi bước vào nhà tắm dành cho nữ, phát hiện ra toàn là đàn ông ở đó cả!
Anh em trong bồn tắm: Hãi, lại thêm 1 thằng nữa!
Cảm ngộ: Tiêu thụ trong kinh doanh từ trước tới giờ không dựa vào giá thấp mà bán được hàng, mấu chốt là phải dẫn dắt được nhu cầu khách hàng.
Câu chuyện 3
Khi trong ly thủy tinh đựng đầy sữa bò, mọi người nói “đây là sữa bò”; khi đựng đầy dầu, mọi người nói “đây là dầu”; chỉ khi chiếc ly không đựng gì, mọi người mới nhìn đó là chiếc ly.
Cảm ngộ: Cũng như vậy, khi trong lòng chúng ta tràn đầy học vấn, tài phú, quyền thế, thành tựu và thành kiến, thì đã không còn là chính mình. Thường khi đã có được hết thảy mọi thứ, lại không thể là chính mình.
Câu chuyện 4
Hai con hổ, một con trong lồng, một con ở nơi hoang dã. Cả hai đều tự thấy hoàn cảnh của mình không tốt, luôn thấy hâm mộ đối phương. Chúng quyết định trao đổi cho nhau. Lúc đầu, cả hai đều vô cùng vui vẻ, nhưng lâu sau cả hai con đều chết: Một chết vì đói khát, một chết vì u buồn.
Cảm ngộ: Đôi khi, con người không thấy hài lòng với hạnh phúc mình đang có, cứ luôn hướng mắt về hạnh phúc của người khác. Kỳ thực, ai cũng có chỗ yêu thích và đáng ngưỡng mộ cả.
Câu chuyện 5
Sư phụ: Nếu các con muốn nấu một bình nước sôi, nhóm lửa đến nửa chừng rồi mới phát hiện không đủ củi, các con làm thế nào đây?
Có đệ tử nói phải nhanh đi tìm củi, có đệ tử nói đi mượn, có đệ tử nói đi mua.
Sư Phụ: Vậy tại sao các con không đổ một ít nước ra khỏi bình?
Cảm ngộ: Chuyện trên đời không phải tất cả đều như ý mình được, có xả bỏ đi mới đắc được.
Câu chuyện 6
Một người Bắc Kinh, năm 1984, vì muốn thực hiện giấc mộng xuất ngoại, đã bán đi căn nhà cấp 4 ở trên đường cái, được 30 vạn Nhân dân tệ, ly biệt quê hương đến Italia đãi vàng…
Tha hương phiêu bạt, mưa lớn phải đi giao hàng, nửa đêm học ngoại ngữ, sống trong khu ổ chuột bị hiếp đáp 7 lần, bị đánh 3 lần… vất vả dành dụm, đến nay đầu đã bạc phơ, 30 năm rồi, cuối cùng cũng tích lũy được 1 triệu EUR (khoảng 7,68 triệu Nhân dân tệ), dự định sẽ về quê dưỡng lão, tận hưởng vinh hoa.
Về đến Bắc Kinh, mới phát hiện căn nhà cấp 4 năm đó bán đi giờ đang treo bảng nhờ môi giới bán với giá 80 triệu Nhân dân tệ, trong chốc lát người này dường như sụp đổ…
Cảm ngộ: Có lẽ, con người hơn nửa cuộc đời là dọ dẫm, bận bịu ngược xuôi… Có đôi khi, lựa chọn so với cố gắng lại quan trọng hơn!
Câu chuyện 7
Cụ già nói với đứa trẻ: Nắm chặt nắm tay của con lại, nói cho ông biết con thấy thế nào?
Đứa trẻ nắm chặt tay lại rồi nói: Hơi mệt ông ạ!
Cụ già: Thử nắm chặt một chút nữa xem!
Đứa trẻ: Con thấy mệt hơn ông ạ! Có một chút tức thở!
Cụ già: Vậy thì con buông tay ra!
Đứa trẻ thở một mạch: Thoải mải hơn nhiều rồi ạ!
Cụ già: Khi con thấy mệt, con càng nắm chặt con càng mệt, buông nó ra, sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều!
Cảm ngộ: Đạo lý đơn giản, biết buông tay mới thấy nhẹ nhõm!
Câu chuyện 8
Nước hoa của công ty bách hóa, 95% là nước, còn 5% là khác nhau, đó đều là nhờ bí mật công thức khác nhau. Con người cũng như vậy, 95% mọi thứ căn bản là như nhau, khác biệt chỉ then chốt ở 5% mà thôi, bao gồm đặc sắc tu dưỡng, hay dục vọng, đau khổ, hạnh phúc của mỗi người.
Cảm ngộ: Tinh dầu phải sắc 5 năm, 10 năm mới thêm vào được nước hoa, con người cũng vậy, phải kinh qua phát triển rèn luyện, mới có được “hương vị” độc nhất vô nhị.
Câu chuyện 9
Một người đàn ông mua xe, cần phải có 100.000 USD. Nhưng tiền mặt trong tay chỉ mang theo 99.998 USD, còn thiếu 2. Đột nhiên, ông phát hiện ngoài cửa có một người ăn mày, vội chạy ra nói với người đó: “Van anh, anh cho tôi 2 USD được không? Tôi muốn mua xe!” Người ăn mày nghe xong, hào phóng đưa ngay 4 USD rồi nói: “Giúp tôi mua một chiếc luôn nhé!”
Cảm ngộ: Nếu như bạn đã hoàn thành 98% nhiệm vụ, như vậy bất luận người nào cũng có thể dễ dàng giúp bạn thành công; ngược lại, bạn cái gì cũng làm không xong lại muốn giúp đỡ này nọ, thì dẫu là thần tiên cũng không cách nào giúp được.
Leave a Comment